Cảm nhận âm nhạc: Mười Năm Tình Cũ (Trần Quảng Nam) – Cả một trời yêu bao giờ trở lại?

Nhiều người biết đến nhạc phẩm Mười Năm Tình Cũ nhờ hát karaoke, tôi cũng vậy, lần đầu tiên được biết đến, cứ nghĩ bản nhạc hay như thế, dòng nhạc như sáng tác trước 1975 mà sao bây giờ thính giả yêu nhạc mới biết đến? Sau này tìm hiểu mới biết nhạc sĩ Trần Quảng Nam đã sáng tác bài này năm 1985. Chỉ một bài nhạc tình mười năm nhớ tiếc thôi cũng đủ làm nên tên tuổi cho tác giả Mười Năm Tình Cũ.

Mười Năm Tình Cũ đẫm tình nhớ tiếc chất ngất tình yêu hoài niệm về dĩ vãng, tác giả viết khi tình cờ dọn dẹp gặp lại xấp ảnh cũ của cô bạn gái đã xa cách mười năm.

Mười năm không gặp tưởng tình đã cũ
Mây bay bao năm tưởng mình đã quên
Như mưa bay đi một trời thương nhớ
Em ơi bên kia có còn mắt buồn?

Mười năm cách biệt một lần bỡ ngỡ
Quên đi quên đi mộng buồn bấy lâu
Nhưng em yêu ơi một vùng ký ức
Vẫn còn trong ta cả một trời yêu

Cả một trời yêu bao giờ trở lại
Ôi ta xa nhau tưởng chừng như đã
Ôi ta yêu nhau để lòng cứ ngỡ
Tình bất phân ly – tình vẫn như mơ

Đành nhủ lòng thôi giã từ kỷ niệm
Cho qua bao năm mộng buồn quên dấu
Nhưng sao bao năm ngày dài qua mãi
Trong anh hôm nay thấy tình còn đây

Mười năm cách biệt tình đành quên lãng
Như mây như mưa bay đi muôn phương
Nhưng em yêu ơi! Một dòng thư cũ
Vẫn còn trong ta – một đời cuồng điên

Mười năm cách biệt – hình như em đã
Quên câu yêu thương ta trao cho nhau
Em ơi bên kia còn chăng nhung nhớ
Như anh hôm nay thấy mưa trở về

Như anh hôm nay thấy lòng tiếc nhớ
Mười năm không gặp
Mười Năm Nhớ Thương…

Tình yêu khi xa nhau rồi tưởng chừng như đã nguội quên phai lãng theo năm tháng, tưởng chừng “thời gian là liều thuốc thần tiên” xoa dịu đi vết thương tình. Nhưng cố quên không dễ dàng sẽ quên đi, hương xưa trên mái tóc tình xưa vẫn êm đềm nằm yên một góc ký ức, chợt hôm nào hình bóng cũ trở về, khuấy động lại một trời thương nhớ ngỡ như nắng phai đi, mưa bay đi nhạt nhòa ký ức. Em ơi! Bên kia có còn mắt buồn?…

Mười năm không gặp tưởng tình đã cũ
Mây bay bao năm tưởng mình đã quên
Như mưa bay đi một trời thương nhớ
Em ơi bên kia có còn mắt buồn?

Mười năm cách biệt một lần bỡ ngỡ
Quên đi quên đi mộng buồn bấy lâu
Nhưng em yêu ơi ! Một vùng ký ức
Vẫn còn trong ta cả một trời yêu

Mười năm cách biệt, một lần nhớ lại bỡ ngỡ như ngày đầu. Tình đẹp khi tình dang dở nhưng không ai muốn ôm lấy mộng buồn tan vỡ. Những ngày cách xa là những ngày tự nhủ lòng quên đi quên đi nhưng em yêu ơi, ta không thể tự dối lòng là trong ta vẫn còn một trời yêu thắm thiết.

“Cả một trời yêu” Có còn yêu thương lắm mới viết được như vậy. Cả một trời yêu vẫn âm ỉ mãi trong lớp tro tàn, chỉ cần khơi dậy là ngun ngút lửa nồng nàn tình cũ

Cả một trời yêu bao giờ trở lại
Ôi ta xa nhau tưởng chừng như đã
Ôi ta yêu nhau để lòng cứ ngỡ
Tình bất phân ly – tình vẫn như mơ

Cả một trời yêu không bao giờ trở lại, có chăng chỉ trở lại trong niềm tưởng nhớ. Ôi! Ta xa nhau tưởng chừng như mới hôm qua mà cũng tưởng chừng như hết cả đời người, vì thời gian không còn đếm được khi tình ta bất phân ly, tình ta vẫn như mơ.

Tình bất phân ly, tình còn mãi trong lòng dẫu thời gian có làm ngăn cách, nghĩa là không chỉ là mười năm tình cũ thôi đâu, mà cả là trăm năm tình cũ. Đó là tình yêu bất diệt mãi ở trong lòng, một thứ tình yêu bất chấp tình thường, không sở hữu nhau ở ngoài đời nhưng mãi thuộc về nhau trong tâm hồn

Đành nhủ lòng thôi giã từ kỷ niệm
Cho qua bao năm mộng buồn quên dấu
Nhưng sao bao năm ngày dài qua mãi
Trong anh hôm nay thấy tình còn đây

Cứ nhủ lòng quên đi kỷ niệm tình buồn, cho qua tháng ngày dấu “mộng buồn” ngủ quên trong kỷ niệm. Nhưng dấu mộng buồn kia là dấu roi êm đềm đã in hằn vết thương ngọt ngào trong lòng rồi thì dễ mấy ai tìm quên được. Khi nhớ lại càng nhớ thêm cuộc tình xa ngái theo bể dâu cuộc đời mà mãi tràn đầy trong nhớ tiếc cuộc tình sương khói mười năm.

Mười năm cách biệt tình đành quên lãng
Như mây như mưa bay đi muôn phương
Nhưng em yêu ơi! Một dòng thư cũ
Vẫn còn trong ta – một đời cuồng điên

Mười năm sương khói vương đỉnh sầu, mười năm như mưa bay muôn phương. Nhưng em yêu ơi! Một dòng thư cũ, một bức hình xưa vẫn còn nguyên đó. Tình yêu xưa như một trận gió cuồng lật tung đi bao lớp lá thời gian tưởng úa vàng màu Thu quên lãng. Vẫn còn đây trong ta một đời cuồng điên nhớ cuồng điên thương ngày dĩ vãng da diết đắm mê

Mười năm cách biệt – hình như em đã
Quên câu yêu thương ta trao cho nhau
Em ơi bên kia còn chăng nhung nhớ
Như anh hôm nay thấy mưa trở về

Như anh hôm nay thấy lòng tiếc nhớ
Mười năm không gặp
Mười Năm Nhớ Thương.

Mười năm cách biệt hỏi em ơi còn nhớ hay quên. Mười năm cách biệt như mưa bay đi muôn phương, và hôm nay anh thấy mưa trở về ngập tràn lòng tiếc nhớ. Mưa đem câu yêu thương của ta trao nhau ngày nào trở về. Mưa xóa mờ đi mười năm xa cách. Trong màu mưa kỷ niệm là mười năm chất ngất nhớ thương…

Lần đầu tôi nghe Mười Năm Tình Cũ, đã nghe réo rắc chất ngất vì cơn “mộng buồn” mười năm của tác giả. Và Trần Quảng Nam đã trở thành một trong những nhạc sĩ tôi yêu thích.

Khi kể về hoàn cảnh sáng tác ca khúc này, nhạc sĩ Trần Quảng Nam cho biết:

“Bài nhạc này tôi viết trong tình cờ thôi. Vào một ngày khoảng chừng năm 1985, có một dịp tôi dọn dẹp, thấy tập ảnh cũ và hình người bạn gái, lúc đó cũng xa cách lâu lắm rồi chưa gặp lại. Nhưng khi nhìn lại, mình xúc động lắm nên mình mới viết, một lúc ngắn thôi, thì tôi viết bài nhạc này và bắt đầu bằng câu “mười năm không gặp…” cho nên tôi đặt tên là “Mười Năm Tình Cũ” luôn, sau đó, tôi cho thu băng và phát hành.

Tôi thực hiện bản nhạc này vào băng nhạc cuối năm 1985, lúc đó, tôi nhờ chị Lệ Thu hát, sau đó, khoảng 2 năm thì bài hát trở thành phổ biến, cho đến giờ, tôi vẫn thích nhất là thâu băng và hòa âm đó, tôi làm hòa âm và chị Lệ Thu hát thì đó đến giờ, tôi vẫn thích như vậy và chị Lệ Thu cũng thích hòa âm đó”.

Bài: TRƯƠNG ĐÌNH TUẤN

Viết một bình luận